Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bắc Kinh yêu cầu Manila ngừng khiêu khích ở Biển Đông
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Nồng ấm Tết cổ truyền dân tộc Khmer Chôl Chnăm Thmây
    Tin Thế Giới
Mỹ và Trung Quốc đàm phán AI: Cơ hội hợp tác hay nguy cơ va chạm?
    Tin Việt Nam
Điện mừng Ngày Nhà vua Hà Lan
    Tin Cộng Đồng
Nổ tại căn cứ quân sự Campuchia, 20 binh sĩ thiệt mạng
    Tin Hoa Kỳ
Mật vụ Mỹ lên kế hoạch bảo vệ trong trường hợp ông Trump bị giam giữ
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
David Beckham kiện tài tử 'Transformers'
    Âm Nhạc
Danh tính nữ ca sĩ Việt may mắn gặp Rosé (Blackpink), lại còn chiêu đãi fan ảnh cam thường
    Văn Học
Bắt học sinh đi học ngày nghỉ lễ Giỗ tổ Hùng Vương, hiệu trưởng bị xem xét kỷ luật

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành




   Truyện Ngắn
Chuyện vườn rau
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng

 


Câu nói ấy đã được "Mẹ" anh kể cho nghe từ bé, từ tấm cám đến công chúa Lọ Lem....Thấm nhuần vào tư tưởng của anh, anh đã thấy ghét những bà dì ghẻ. Nhưng cuộc đời đâu ai biết trước được điều gì, điều đó lại xảy đến với anh, khiến anh ân hận trong muộn màng và nước mắt.

 

***

 

chuyen-vuon-rau

 

Ngày xửa ngày xưa! Không, có lẽ là ngày nảy ngày nay....tại một vùng quê yên ả nọ có hai vợ chồng sống với nhau rất hạnh phúc. Hai vợ chồng họ quanh quẩn với những luống ra trước nhà, chồng chăm ra, vợ đem bán. Cuộc sống của họ cứ thế trôi đi trong bình yên nhưng họ chợt nhận ra họ thiếu một cái gì đó. À, thiếu một tiếng khóc trẻ thơ. Nhưng trớ trêu thay, ông trời luôn trêu đùa số phận của họ, người vợ mắc bệnh và mãi mãi không thể có con, người chồng chán nản và đi tìm hạnh phúc mới, để lại người vợ bơ vơ một mình vẫn hằng ngày cặm cụi quanh vườn rau, những cây rau vẫn xanh, vẫn tốt dù thiếu di bóng dáng người chồng.

 

Thời gian vẫn thấm thoát trôi, người vợ vẫn hằng ngày mong chờ người chồng trong vô vọng! Rồi một đêm nọ, người chồng trở về mái nhà xưa, trên tay ôm một đứa trẻ sơ sinh. Người chồng nói đó là đứa con của ông và người phụ nữ khác, vì khó đẻ nên người phụ nữ ấy đã qua đời. đứa trẻ đó chính là Anh. Người vợ vừa vui vừa buồn, vui vì trong nhà nay đã có tiếng khóc trẻ con, nay đã có hơi ấm của người đàn ông, buồn vì một số phận của người phụ nữ kia không được may mắn.

 

Nhưng một lần nữa, ông trời lại trêu ngươi số phận người vợ, người chồng đã bỏ đi theo người phụ nữ kia. Người vợ lại một mình cặm cụi với vườn rau nuôi dưỡng đứa con riêng của chồng và người phụ nữ kia. Năm tháng dần trôi, anh đã lớn nhưng một câu hỏi luôn thường trực trong anh về hai ngôi mộ nằm trước vườn rau nhà mình. Mỗi lần hỏi, mẹ anh chỉ trả lời cho qua loa....Rồi anh cũng chóng quên câu hỏi ấy khi bước vào sóng gió cuộc đời. Số phận đã mỉm cười với anh khi anh đã mở được công ty riêng có một người vợ xinh đẹp trên thành phố nhưng anh lại bỏ mặc người mẹ già với vườn rau ngày nào dưới quê. Người mẹ vẫn thế, vẫn chăm sóc vườn rau xanh mướt, vẫn chiều chiều đem ra ra chợ bán với những đồng bạc lẻ......

 

Phải chăng, vì không quan tâm đến mẹ mà cuộc đời đã bắt anh trả một cái giá quá đắt. Công ty anh vỡ nợ, anh vào tù, vợ anh thì gom tiền bỏ đi và không quên giao đứa con cho mẹ anh....

 

Người mẹ ấy, nay đã già nhưng vẫn phải chạy chợ kiếm mấy đồng bạc vào trại thăm anh. Lúc này anh mới nức nở, nghẹn ngào. Giá như, giá như ngày xưa anh đối tốt với mẹ....anh thấy mình là một kẻ vứt đi, một kẻ thừa của xã hội. Người mẹ vẫn mỉm cười phúc hậu, vẫn ôm anh vào lòng như hồi bé... Chính tình yêu thương của người mẹ là động lực cho anh làm lại cuộc đời, anh cố gắng cải tạo tốt với mong muốn được mãn án.

 

Rồi ông trời cũng không phụ lòng người nhưng thêm một lần nữa, ông trời lại trêu đùa cuộc đời anh khi ngày anh ra tù cũng là ngày người mẹ trút hơi thở cuối cùng bên vườn rau. Đau đớn vì chưa đền đáp được mẹ, anh gào lên, con anh khóc, tiếng khóc quá nao lòng, tiếng khóc hòa với tiếng gào của anh làm cho những người ở đó không thể cầm lòng. Rồi một người hàng xóm đã trao cho anh di chúc của mẹ anh. Anh biết được sự thật về cuộc đời mình, biết được những hi sinh của mẹ cho anh, biết được hai nấm mồ trước nhà...và tâm nguyện cuối cùng của mẹ là được nằm bên bố anh và người phụ nữ kia...

 

Năm tháng vẫn trôi, vườn rau vẫn xanh, vẫn tốt....Anh sống với vườn rau, với bố và hai mẹ của mình....họ sống hạnh phúc bên nhau cho dù họ ở hai thế giới khác nhau...

 

Rồi khi anh mất đi, con anh, cháu anh sẽ tiếp tục vườn rau này...rau vẫn xanh, vẫn tốt......cuộc đời vẫn lặng lẽ trôi đi.

 

DanQuyen.com
    Phản Hồi Của Độc Giả Về Bài Viết
Họ và Tên
Địa chỉ
Email
Tiêu đề
Nội dung
Gửi cho bạn bè Phản hồi

Các bài viết mới:
    Xa Xóm Mũi (31-03-2024)
    X - Năm Một Ngàn Chín Trăm Năm Xưa (31-03-2024)
    Vị Của Lời Câm (31-03-2024)
    Neo Lại Bóng Mình (18-02-2024)
    Bóng Của Thành Phố (18-02-2024)
    Chuyện Cục Kẹo (24-01-2024)
    Con Trai Và Má (24-01-2024)
    Củi Mục Trôi Về (24-01-2024)
    Bùa Yêu Và Con Nhỏ Thất Tình... (24-01-2024)
    Biết Sống (07-01-2024)
    Biển Của Mỗi Người (07-01-2024)
    Ấu Thơ Tươi Đẹp (07-01-2024)
    Áo Rách Và Nắm Bụi (07-01-2024)
    Ai Biểu Xấu (30-11-2023)
    Áo Tết (30-11-2023)
    Bên Sông (01-10-2023)
    Bóng Của Thành Phố (01-10-2023)
    Ăn cơm một mình (01-10-2023)
    Từ bi ươm sức sống (01-10-2023)
    Nhà mưa (24-08-2023)

Các bài viết cũ:
    Cà phê Khuya, cô đơn, tĩnh mịch (20-01-2017)
    Tình thương chị em (12-01-2017)
    Vì ta yêu nhau (21-08-2016)
    Giã từ thơ ngây (13-08-2016)
    Sống bạc (06-08-2016)
    Người vợ tuyệt vời (30-07-2016)
    Khoảng cách có là bao (24-07-2016)
    Tình yêu- Không có đúng hay sai (17-07-2016)
    Anh đợi em suốt đời (05-07-2016)
    Nhà có bốn nàng công chúa (27-06-2016)
    Cứ để nó mưa đi (17-06-2016)
    Yêu thương quay về (06-06-2016)
    Yêu thương quay về (27-05-2016)
    Người mẹ câm (17-05-2016)
    Mẹ của bạn tôi (06-05-2016)
    Nụ cười xứ Nẫu (25-04-2016)
    Người đàn bà vô gia cư (14-04-2016)
    Tình thương (28-03-2016)
    Nước mắt mẹ (21-03-2016)
    Cuối Mùa Nhan Sắc (11-03-2016)
 
"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 152764191.